Bốn mùa xuân – hạ – thu – đông là vòng tuần hoàn của thế giới tự nhiên, mùa nào cũng có những nét đẹp riêng, làm xao xuyến hồn người, trở thành niềm thi hứng lớn của văn học. Đặc biệt, mùa hạ có những nét đặc trưng không thể trộn lẫn, gắn liền với thanh xuân vườn trường, tuổi thơ học trò của mỗi người. Mùa hạ là mùa mà cây cối tràn đầy sức sống nhất, vừa đủ nắng, vừa đủ gió, lại vừa đủ cả những bâng khuâng. Văn học có rất nhiều tác phẩm thơ viết về mùa hạ xuất sắc, mà ai đọc cũng không thể nào quên.
Bạn đang đọc: Top những bài thơ hay nhất về mùa hạ đong đầy cảm xúc
Tìm hiểu thêm: Thuyền Và Biển – Lời Tự Sự Của Một Tình Yêu
>>>>>Xem thêm: Truyện tranh tư duy hình ảnh Mèo và quyển sách
1. Hè – Xuân Diệu
Chỉ còn lại của mùa xuân quá vãng
Một chút hương vương vấn bụi hồng tàn,
Gió thêm nóng, ngày dài thêm ánh sáng,
Ve thêm sầu; – em cũng kém dung nhan.
Mùa hạ cháy ở dưới trời đốt trắng;
Nắng hồng nung, mây bạc chảy ngân nga.
Cảnh thưa thớt chỉ một con đường vắng,
Cái am xưa, hay đôi chiếc bia già.
Tiếng gà gáy buồn nghe như máu ứa,
Chết không gian, khô héo cả hồn cao!
Thắm tuyệt vọng hai hàng bông phượng lửa;
Thê lương đời như trải mấy binh đao.
Hận trời đất tội lây cho khóm cỏ,
Cho cành hoa, cho con bướm ngu ngơ.
Muốn đi chết ở trong lòng nắng đỏ,
Để lòng tàn, thiêu huỷ cả hư vô.
Xuân Diệu là nhà thơ của bốn mùa, ở bất cứ mùa nào ông cũng tìm được cho mình niềm cảm hứng riêng cho riêng mình. Khi tìm về mùa hạ, nhà thơ tìm về với cái nắng gắt gỏng, song không kém phần mãnh liệt, đẹp đẽ và có chút gì buồn buồn. Đối với nhà thơ, mùa hạ ngang tàng và cháy bỏng, nắng là điểm đặc trưng nhất. Mùa hạ của Xuân Diệu còn mang hơi thở của thời đại, khi các nhà thơ mới đều mang trong mình nỗi hận đời sâu sắc.
Xem thêm: Những Bài Thơ Tình Hay Nhất Của Nhà Thơ Xuân Diệu
2. Mùa hạ chín – Huy Cận
Thân hình em là một mùa hạ chín
Anh như cây ngàn phủ bóng lên em
Mùa hạ đầy hương, hương rừng hương biển
Hoa đơm hương trên những lá cành chen.
Ôi mùa say nào gió nồng trong tóc
Gáy bâng khuâng như chiều lặn xôn xao
Em là nắng biển cồn cào rạo rực
Buồm anh si đi giữa những cù lao.
Mùa hạ chín. Cả mùa em anh thức
Mùa biển rong leo quấn những cành trăng.
Mùa hạ thường đi kèm với cái mãnh liệt, song, qua lăng kính của Huy Cận, cũng tràn ngập màu sắc lãng mạn của tình yêu đôi lứa. Mùa hạ với cái gắt gỏng bỗng chùng chình, nhẹ nhàng hẳn xuống bởi những câu thơ như những lời tự tình của thi nhân, đẹp khôn cùng, lại rất đỗi nên thơ.
Xem thêm: Những Bài Thơ Hay Và Nổi Tiếng Nhất Của Nhà Thơ Huy Cận
3. Mối Tình Hoa Phượng – Huỳnh Minh Nhật
Còn gì tôi ơi hạ đã chia xa
Giấu làm chi bao dư lệ nhạt nhòa
Những niềm riêng lâu rồi không dám nói
Viết vào thơ nức nở tháng ngày qua
Đừng khóc nữa, điều gì thao thức lạ
Áo ai bay vương nắng mắt môi mềm
Cơn gió nào ghé về song cửa lớp
Để mùa hè gọi mãi chẳng thành tên
Em hái hoa cất vào chốn êm đềm
Ta vào đời xa một thời vụng dại
Phút phân ly cõi lòng trôi hoang hoải
Bằng lăng rơi lịm tím dấu xa vời
Xa nhau rồi còn thương nhớ người ơi
Đứng cạnh nhau sao lòng buồn đến thế?
Tiếng ve kêu liệu một lần có thể
Trả về đời mùa hạ của ngày xưa?
Hoa chiều nay xơ xác mảnh hương thừa
Người bước đi giấu lòng qua vội vã
Hoa khờ dại cháy mình chiều nắng hạ
Đợi thu về vàng những gót chân sâu
Ve vẫn kêu nét bút gợi thương sầu
Là bắt đầu mùa hoa trên xác máu!?
Ai hững hờ cánh phượng miền yêu dấu
Áo trắng ngần một thuở giấu hương trinh…
Mùa hạ là mùa của sự chia ly, dẫu lúc nào cũng rực cháy, nhưng bao giờ cũng phảng phất những mối tình dang dở. Đặc biệt, mùa hạ gắn liền với thanh xuân vườn trường, đẹp đẽ nhưng cũng nhiều tiếc nuối. Mùa hạ đến chứng kiến sự chia ly của một vài mối tình học trò, cũng buồn và hoài niệm lắm. Vì vậy, mùa hạ còn gọi là mùa của học trò.
4. Khoảng trời tử đinh hương
Tháng năm về Hà Nội hạ đã sang
Bằng lăng tím mênh mang trong màu nắng
Bâng khuâng nhớ tháng năm ngày xa lắm
Ngọt khoảng trời sắc thắm tử đinh hương.
Hái cành hoa, ánh mắt ngập yêu thương
Anh trao em nhành đinh hương tím biếc
Nào ai biết hoa ấy màu ly biệt
Màu chia phôi, ôi màu tím ngậm ngùi …
Tháng Năm về, anh đã mãi xa xôi
Bằng lăng tím ngút ngàn trời Hà nội
Nơi phương ấy đinh hương còn nở vội ?
Có một người về lại khoảng ngày xưa …
Có một người về lại với giấc mơ
Giấc mơ tím màu đinh hương thơm ngát
Trong giấc mơ có bài ca anh hát
Có nụ hôn ngây ngất mối tình đầu.
Tháng năm dài phủ nỗi nhớ thêm sâu
Chiều Hà Nội tím rực màu kỷ niệm
Xa xăm quá mùa hạ xưa thương mến
Khoảng ngày xưa… xao xuyến chảy trong hồn.
Hà Nội, vùng đất thủ đô mang nhiều thi hứng lãng mạn, là cảm hứng bất tận của các nhà thơ. Mùa hạ ở Hà Nội không chỉ đặc trưng bởi cái oi nóng, nắng gắt, những tháng mùa hạ đầu tiên mới sang, Hà Nội có sự cổ kính rêu phong của một thành phố nghìn năm. Đặc biệt, đây là mùa của bằng lăng tím, màu hoa làm nên cái đẹp của Hà Nội, thổi vào cái cứng nhắc của một trung tâm hành chính cả nước một chút lãng mạn, ngọt ngào.
Mùa hạ có nhiều cảm xúc riêng, không phải chỉ có nóng bức, qua lăng kính của những nhà thơ, mùa hạ vô cùng lãng mạn và bay bổng, với đầy đủ những cung bậc khác nhau, khi dữ dội khi lại dịu êm.
Thảo Nguyên