Lâu lắm rồi tôi mới lại ấn tượng với tên của một cuốn sách như thế.
Bạn đang đọc: Dẫu cho sinh mệnh như hạt cát, vẫn mong năm tháng tựa bài ca.
“Dẫu cho sinh mệnh như hạt cát, vẫn mong năm tháng tựa bài ca” là một cuốn tản văn nhẹ nhàng mà sâu lắng. Nó như một điệu nhạc du dương có cao vút có trầm buồn.
Dẫu cho sinh mệnh như hạt cát, vẫn mong năm tháng tựa bài ca.
Cũng như tên cuốn sách, sinh mệnh con người đều chỉ là những hạt cát bé nhỏ trong cuộc sống tập nập. Đời người là đóa phù dung, chẳng biết khi nào nở, chẳng rõ lúc nào tàn.
Trên đời này, không có cuộc sống nào là êm đềm.
Giống như những bộ sườn xám xinh đẹp, được người thợ tỉ mỉ may vá, thêu hoạc tiết, đính đá. Khi còn trong cửa hàng bộ trang phục đó đẹp đẽ, tinh xảo, khiến ai cũng muốn khoác lên mình.
“Chỉ là, trong thế giới tình yêu, bên trong mỗi người đang khoác lên mình bộ sườn xám đều đang sống với những tình yêu
khác nhau.”
Chương truyện có nhắc tới những bộ sườn xám truyền thống của Trung Hoa cũng là chương truyện tôi đặc biệt yêu thích.
Bộ sườn xám tinh khôi mặc lên mình của những người khác nhau. Mỗi người lại có những tình yêu khác nhau, có thứ tình yêu chỉ là gập ghềnh, trắc trở; lại có thứ tình yêu là an yên tự tại đến già nua. Vì vậy những bộ sườn xám trong câu chuyện tình yêu như thế, mỗi cái mang một ý nghĩa khác, chẳng cái nào giống cái nào.
Giống như câu chuyện của Trương Ái Linh và Hồ Lan Thành.
Trương Ái Linh đã từng nên duyên với Hồ Lan Thành. Bà vừa tài hoa hơn người, vừa đẹp đẹp giống như người phụ nữ “lam thủy chiếu hoa” ở thời dân quốc, khiến Hồ Lan Thành phải say mê.
Tình yêu của Trương Ái Linh với Lan Thành cũng sâu đậm như bà yêu những bộ sườn xám. Khoác lên mình bộ quần áo đẹp đẽ, trong khung cảnh nên thơ, tình yêu của họ như biến “tất thảy mọi thứ trên thế gian đều trở thành phong cảnh động lòng người”.
Chỉ là mối tình nào cũng sóng gió, Trương Ái Linh biết Hồ Lan Thành phản bội, bà đã lấy chút tình yêu còn lại để níu kéo nhưng không được. Sinh mệnh của họ đã cách nhau quá xa rồi.
Cuối cùng Trương Ái Linh lựa chọn buông bỏ, sang Mỹ và chết trong sự cô độc.
Những bộ sườn xám luôn gắn liền với bà từ khi còn đương thời thanh xuân cho đến lúc từ giã cõi đời. Chiếc sườn xám cuối cùng bà mặc không còn là màu hồng phấn trang nhã lúc mới yêu mà là một màu đỏ rực. Một màu đỏ đến đau lòng, đỏ đến tang thương…
“Dẫu cho sinh mệnh như hạt cát, vẫn mong năm tháng tựa bài ca” đem lại cho tôi thật nhiều xúc cảm, khiến những câu chuyện tình buồn cứ lay động và ám ảnh mãi trong lòng.
Cuốn sách là một cuốn tản văn đặc biệt, đặc biệt không chỉ bởi cái tên mà là vì cách viết. Với văn phong nhẹ nhàng, tinh tế, với những câu chuyện hồi tưởng, tác giả đã đem đến cho người đọc một cảm giác mới lạ, vừa dịu dàng, vừa rất thực.
Cảm ơn nhà xuất bản đã giúp tôi trải nghiệm cuốn sách hay như vậy. Đọc xong cuốn “Dẫu cho sinh mệnh như hạt cát, vẫn mong năm tháng tựa bài ca” làm tôi muốn mặc thử sườn xám ghê cơ
Tìm hiểu thêm: Review sách Giá trị của sự tử tế
>>>>>Xem thêm: Review sách Không nơi nương tựa – Dave Pelzer
Cuộc đời có lẽ là như vậy, chúng ta bị sự khốn đốn và thất bại quật ngã hết lần này đến lần khác và sau đó lại sắp xếp lại trật tự nội tâm và bề ngoài. Trong đêm tối âm u, tâm hồn chúng ta được giải thoát, thức tỉnh, luôn tràn đầy hy vọng và rồi lại đón nhận một vòng thử thách khác với những đấu tranh và mất mát. Năm tháng sẽ ảm đạm tối tăm, cũng có thể sẽ rạng ngời, cuộc đời không phải lúc nào cũng bằng phẳng, thời gian càng không vô cớ nói cho ta biết đáp án. Điều khiến ta sợ hãi chẳng phải là không biết bước đi như thế nào, con đường gian nan ra sao, màlà rõ ràng ta mang lòng kỳ vọng nhưng lại để bản thân đắm chìm trong những vụn vặt của cuộc sống và nỗi ăn năn hối hận. Điều chúng ta nên làm không phải là mãi đắm chìm như vậy mà là đấu tranh. Đấu tranh để bản thân có khả năng theo đuổi hạnh phúc, đấu tranh để tiến bộ từng ngày, để nội tâm của mình luôn kiên cường, mềm mỏng và lương thiện. Cũng chính vì những mài giũa đã trải qua mới khiến chúng ta bước qua được sự hèn nhát và tự ti, tỉnh táo đối diện với mỗi đêm đen, thực hiện những suy nghĩ và đối thoại có chiều sâu với nội tâm mình để rồi có được cõi lòng và phong thái hào sảng.
Cuộc sống sẽ không dành cho bạn những thử thách vô nghĩa. Mỗi sự việc xảy ra đều có lý do của nó, việc của bạn là chấp nhận và lựa chọn cách đối mặt.
Những thử thách trong cuộc đời đều chỉ có một mục đích duy nhất là rèn luyện bạn thành một viên kim cương tỏa sáng. Còn điều gì quan trọng hơn sự tự tin vào năng lực của chính mình? Khi bạn có khả năng kiếm tiền, bạn có thể nhìn thấy cơ hội trong mọi nghề nghiệp. Khi bạn có thể thấu hiểu quy luật của cuộc sống, bạn có thể sống ở bất cứ nơi đâu. “Điều đáng sợ không phải tuổi tác, mà là bạn có dám rèn luyện bản thân trong hiện thực tàn khốc, có khống chế được sức mạnh của mình, có sống với dáng vẻ mà bản thân mong muốn hay không. Không có sự thông minh hay xinh đẹp nào tự nhiên mà có được, cũng không có sự tự tin hay điềm tĩnh nào khi không lại xuất hiện. Bởi điều đó cần một nội tâm kiên định cùng sự mài giũa và tích lũy của tháng năm.”
Chúng ta không thể lựa chọn xuất thân, nhưng có thể lựa chọn cách sống. Và sự thay đổi bắt đầu ngay từ giây phút bạn thay đổi tư duy và hành động, nhận thức được bạn chính là người duy nhất phải gánh vác cuộc đời mình. Và “bản chất của việc đi xa chính là trở về, mỗi một bước đi đều là nhìn lại sinh mệnh. Cuối cùng chúng ta cần quay về với nội tâm của mình, thuần khiết mộc mạc, chân thành và khoan dung.”
Chúng ta chỉ là những hạt cát bé nhỏ giữa thế giới rộng lớn bao la này, những khó khăn gian khổ mà bạn trải qua có thể chẳng là gì trong mắt người khác, cũng có thể là câu chuyện truyền cảm hứng cho ai đó trên thế gian này. Chúng ta chỉ có một cuộc đời duy nhất, hãy lựa chọn cách mà bạn muốn, sau đó sống một cuộc đời rực rỡ của riêng mình.
“Dẫu cho sinh mệnh như hạt cát, vẫn mong năm tháng tựa bài ca” là một câu chuyện như thế, chúng ta rồi sẽ đủ trưởng thành để hiểu được rằng: Hạnh phúc, đôi khi không phải là trời yên biển lặng, mà là trải qua mưa gió nhưng vẫn đủ trầm tĩnh sáng suốt để chèo chống bình an, trải qua giông bão vẫn có thể kiên cường giữ vững được bản thân, không bị khó khăn quật ngã, càng không bị dòng đời thay đổi. Hạnh phúc không đến từ cuộc đời, không đến từ người khác, hạnh phúc chỉ nảy nở khi ta biết sống trọn vẹn với chính mình, với những gì mình đang có.
Cuộc sống vẫn xoay chuyển theo dòng chảy của nó, còn chúng ta không thể cứ phó mặc mọi thứ cho số phận quyết định tương lai. Hy vọng cuốn sách sẽ là một món quà dịu dàng giúp chúng ta vơi bớt đi sự cô đơn, cùng chúng ta bình an đi qua mỗi đêm dài. Là cuốn sách gối đầu giường, kim chỉ nam cho những lúc chúng ta thấy mình lạc lối trong nhịp sống hiện đại hối hả.
“Đời người có rất nhiều cách để sống, lựa chọn là một thành phố cũng có nghĩa là lựa chọn một cách sống. Dù lựa chọn thế nào, truy cầu ra sao đều không hề sai, quan trọng là chúng ta phải có dũng khí và sức mạnh để đưa ra lựa chọn ấy, dám nghe theo tiếng gọi con tim, dám sống là chính mình mới có thể khiến mọi tâm thật sự đầy đủ và vui sướng.”
Mọi người đã đọc quyển này chưa? Nếu chưa thì hãy bỏ chút thời gian ra đọc nó nhé. Tuy chưa hẳn là quyển xuất sắc nhất nhưng nó mang lại cho tinh thần của bạn sự nhẹ nhàng, tự tin và có thể trút bớt được những áp lực vô hình đang đè nặng đôi vai nhỏ bé của bạn